Có bao giờ bạn cảm giác lạc lõng, chông chênh, mất định hướng trong công việc?
Về mặt technical và career path thì vẫn đang phát triển tốt — nhưng trong lòng lại luôn có cảm giác bất an, bồn chồn vì môi trường xung quanh?
Chào các bạn,
năm nay tôi 30 tuổi, và thật lòng, chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ rơi vào trạng thái khủng như hiện tại.
Hiện tôi đang là Senior Frontend Engineer cho một công ty trong lĩnh vực y tế.
Vừa qua tôi cũng dành thời gian để lấy chứng chỉ #JSNAD, cũng như tối ưu FE Infrastructure (Docker, PNPM, v.v…).
Về hướng đi nghề nghiệp, tôi vẫn theo hướng FE Platform / Tech Lead — mọi thứ nhìn qua đều ổn.
Nhưng thật ra, bên trong tôi rối như tơ vò.
Luôn có cảm giác bất định, lo lắng, bồn chồn… như đang mắc kẹt giữa hai nhịp sống mà không thể tự gỡ được.
Từ năm ngoái, công ty tôi có điều chỉnh về mặt nhân sự: CEO mới, chính sách mới, process mới, người ra người vào liên tục.
Bản thân tôi từ vị trí team lead quay lại làm senior engineer.
Gần đây, thêm làn sóng AI, thất nghiệp, suy thoái kinh tế.
Trong khi công ty thì đổi mô hình, feature release liên tục lỗi.
Người giỏi thì nghỉ, người ở lại thì “down mood” và chỉ chờ qua Tết để tìm job mới.
Tôi vẫn cố làm tốt nhất có thể — từ cover E2E test, hiểu context, hiểu business —
nhưng trong môi trường hỗn loạn như vậy, tôi dần rơi vào khủng hoảng nghề nghiệp thật sự.
Những nguyên nhân tôi nhận ra
- Môi trường thay đổi nhưng không rõ hướng
CEO mới, process đổi, người rời đi, roadmap mờ.
Não chúng ta không có “mẫu” để dự đoán, nên nó sinh cảnh báo liên tục:
“Nếu họ đổi quy trình, mình có còn vai trò không?”
“Nếu team tan, mấy tháng code infra vừa qua có vô nghĩa không?”
- Tầm nhận thức rủi ro hệ thống nhanh hơn người khác
Khi bạn hiểu sâu về infra và process, bạn thường “ngửi” được vấn đề trước người khác.
Trong khi mọi người còn mơ hồ, tôi đã thấy “ổ trục lệch”.
Não bật cơ chế hypervigilance – quá cảnh giác, luôn scan môi trường để “phòng ngừa sập”.
- Thế giới bên ngoài cũng đang bất ổn
AI, layoffs, kinh tế, thị trường co lại.
Tôi không bị ảnh hưởng trực tiếp, nhưng não lại cộng gộp tất cả tín hiệu đó:
“Bên ngoài mất việc, bên trong loạn, liệu có ngày tới lượt mình?”
Kết
Giờ tôi hiểu rằng “khủng hoảng nghề nghiệp tuổi 30” không phải là thất bại.
Nó là giai đoạn hiệu chỉnh – khi năng lực phát triển nhanh hơn môi trường,
và não buộc mình phải dừng lại để tái cân bằng.
Tôi chưa có lời giải trọn vẹn,
nhưng ít nhất tôi biết:
Mình vẫn đang đi đúng hướng — chỉ là đang ở giữa đoạn đường nhiều sương mù...
“Bạn có từng trải qua giai đoạn như vậy chưa? Hãy chia sẻ góc nhìn của bạn trong comment nhé.”
Top comments (0)